“Cái gì vậy..? Là tụi nhỏ sao?”
Hàng mi đen cong nhẹ của Tiêu Dũ chợt động đậy, anh nhẹ nhàng mở mắt ra. Một khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng không nhỏ như anh tưởng đang mở to đôi mắt nâu đen long lanh, môi chúm chím và mũi thở đều từng hơi phả vào mặt anh
Aaaa! Rầm!
_ Uây! Sao “rớt giường” rồi_ giọng nói trong nhưng nước, ngọt như kẹo ấy chợt vang lên bên tai.
Tiêu Dũ mở to mắt, bất động không biết nên làm thế nào.
_ Này! Tên kia!
_ Ha..Hả?_ anh giật mình quay đầu nhìn, khuôn mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra của anh thật làm cho người muốn đánh mà.
Và thế là “Bốp!”
A, sao..sao đánh anh?
_ Anh…là..ai?
!?
Một câu hỏi..chỉ là một câu hỏi ngắn gọn ba chữ nhưng tại sao lại làm tai anh như ù đi. Đây có phải là mơ không?
_ Tôi là ai?_ anh hỏi lại, vẫn giữ nguyên gương mặt ngơ ngác nai tơ ấy.
(Im lặng)
_ Ui! Này! Đau lắm biết không!?
_ Không_ cô trả lời ngắn gọi, xúc tích sau đó mở to mắt nhìn chăm chăm vào anh
Tiêu Dũ đỗ cả mồ hôi hột, thật ra là thế nào? Chuyện gì đây chứ? Tiêu Dũ à, mày đang mơ đấy. Chẳng phải Nha Đầu còn nằm bệnh hôm qua, chưa hồi phục hết, chỉ mới cử động linh hoạt được tay chân nhưng vẫn chưa biết nói sao. Phải rồi…là mơ….
Nhưng…
Hai cú đấm lúc nãy
Đau thật đấy.
_ À, thì ra anh tên Tiêu Dũ
Nghe tên mình, anh giật mình nhìn cô rồi bình tĩnh lại. Cô đang cầm thẻ chủ tịch tập đoàn rồi nghịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-em-ve-tieu-nha-dau/2479009/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.