Mùa hè oi bức, không khí ngột ngạt. Tất cả món ăn trên bàn đều bị hất tung xuống đất, những mảng màu đỏ rực, tím thẫm, xanh lòe loẹt đập vào mắt khiến người ta choáng váng. Cửa nhà hàng khóa chặt, bên trong, mọi người đều trChủ tịch Trầng thái phấn khích đến điên loạn.
Bên ngoài, trợ lý của Chủ tịch Trần không ngừng gõ cửa.
"Vào đi."
Trợ lý chạy vội vào, ghé sát tai Chủ tịch Trần nói vài câu.
"Cậu chắc chứ?"
"Họ không nhầm chứ?"
"Tuyệt đối không có nhầm lẫn." Trợ lý đáp.
Ánh mắt Chủ tịch Trần dừng lại trên người Tạ Chiêu, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào cô. Giang Từ đứng chắn trước mặt cô.
Họ không thể nhìn thấy gương mặt cô.
Ai cũng biết cuộc điện thoại của Chủ tịch Trần là để hỏi cha mẹ của Yến Yến, xác nhận xem Tạ Chiêu có phải con gái của họ không, cô có thật sự là em gái của Yến Yến không?
Trái tim Giang Từ đập loạn nhịp.
Nếu Chủ tịch Trần thực sự tìm được cha mẹ Yến Yến, nếu họ nhận ra Tạ Chiêu, vậy sai lầm của anh sẽ không thể cứu vãn nữa.
Chủ tịch Trần từng bước tiến về phía họ, Giang Từ vô thức chắn chặt trước cô.
Chủ tịch Trần đứng ngay trước mặt anh, nắm lấy tay anh.
"Cháu trai," Chủ tịch Trần cười, "Rất cảm ơn cháu vừa rồi đã kéo cậu ra, nếu không cậu đã phạm phải sai lầm lớn rồi."
"Sếp Tạ, tôi xin lỗi cô. Tất cả đều do tên điên đó gây ra."
Trần Bân Hạo lập tức hiểu ra – cô không phải em gái Yến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-gio-la-luc-noi-doi-bao-mieu-dai-nhan/2106343/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.