Nàng cũng là người duy nhất trong hậu cung mà Mạnh Khanh Nghi từng thổ lộ tâm tư. Sở dĩ có thể thân cận với Dục chiêu nghi là bởi vì khi mới vào cung, Mạnh Khanh Nghi ngày đêm khóc lóc ở Ngọc Thúy Cung, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất: thoát khỏi Lăng Dực Trần.
Dục chiêu nghi đến thăm nàng, lại theo nàng cùng nức nở: “Muội muội đừng khóc, đã vào hậu cung rồi thì đành chấp nhận số phận đi. Muội ít nhất còn có bệ hạ sủng ái. Tỷ tỷ đây cũng giống muội, vì gia tộc mà chẳng thể lấy được người mình thương, lại cũng không được bệ hạ yêu thích, chỉ có thể cam chịu vượt qua cả đời cô quạnh nơi hậu cung này. Nghĩ vậy, muội có lẽ sẽ dễ chịu hơn đôi chút chăng?”
Từ ngày đó, Dục chiêu nghi hễ rảnh rỗi lại thường xuyên đến thăm nàng. Mạnh Khanh Nghi cũng ngây thơ coi nàng là bạn tâm giao.
Thế nhưng nàng không thể nào ngờ được, “người thương” mà Dục chiêu nghi nhắc đến trong lời nói, lại chính là Bùi Tịch.
Nàng không biết Dục chiêu nghi cấu kết với Bùi Tịch từ khi nào. Lúc trước, khi chuẩn bị trốn thoát khỏi hoàng cung, nàng ôm ý định ngăn cản Bùi Tịch. Bởi bất kể khởi binh thành công hay không, bá tánh đều sẽ là những người phải chịu khổ nạn.
Bùi Tịch nói rằng hắn làm như vậy là vì nàng.
Nàng đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
Nàng ngây ngốc cho rằng Dục chiêu nghi có thể hiểu được mình.
Dục chiêu nghi cũng quả thật dốc hết sức đưa nàng ra khỏi cung.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-ha-doc-sung-bach-nguyet-quang-trong-sinh/2779486/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.