Sáng ngày hôm sau, Mạnh Khanh Nghi đã sớm tỉnh dậy, giấc mộng đêm qua khiến nàng có chút hoảng hốt trong chốc lát.
Sau khi nàng qua đời, Lăng Dực Trần vậy mà lại đi tìm tông tử trong hoàng thất, cũng chưa từng bước vào tẩm điện của phi tần nào khác.
Cảm xúc trong lòng nàng lẫn lộn vô cùng.
Ngẩng mắt nhìn, trong mắt phản chiếu gương mặt Lăng Dực Trần khi đang nhắm mắt ngủ, nàng cố nén nước mắt, chui vào trong lòng ngực hắn.
Lăng Dực Trần ngủ cũng không sâu, cảm nhận được hơi ấm trong lòng, liền trở tay ôm lấy nàng.
“Lại gặp ác mộng sao?”
Mạnh Khanh Nghi dụi đầu trong lòng ngực hắn, khẽ lắc: “Không có. Thần thiếp mơ thấy một giấc mơ rất cảm động.”
“Hửm?” Hắn theo bản năng khẽ lên tiếng nghi hoặc.
Mạnh Khanh Nghi không trả lời, chỉ hơi ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại nơi môi hắn.
Nàng nhẹ nhàng lướt qua bên môi hắn, vòng tay ôm eo hắn cũng siết chặt thêm vài phần: “Tạ ơn bệ hạ.”
Tâm tư nàng suốt ngày cứ xoay tới xoay lui.
Lăng Dực Trần sớm đã quen rồi.
Vị Ương Cung.
Mạnh Khanh Nghi hôm nay đến khá sớm, chỉ lác đác vài người đã có mặt.
Hoàng hậu đang ngồi ngay ngắn trên ghế phượng, tay nâng một chén trà nhỏ.
Nàng bước đến, trước tiên hành lễ với Hoàng hậu.
Bình thường Hoàng hậu sẽ lập tức bảo nàng đứng dậy.
Thế nhưng hôm nay lại có chút khác biệt, Hoàng hậu không để ý đến nàng, chỉ chầm chậm lắc nhẹ chén trà trong tay.
Mãi một lúc lâu, nàng ta mới nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà. Nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-ha-doc-sung-bach-nguyet-quang-trong-sinh/2779544/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.