"Cháu không sao."
Dung Niên hướng mắt ra ngoài cửa sổ, sắp về tới nhà rồi, cậu vừa xoa cái chân đau nhức vừa hỏi bác tài xế: "Bác ơi, có thể đi nhhắn hơn một chút không?"
Cậu nhớ tới bể bơi siêu lớn ở nhà, rất muốn đi ngâm mình một lúc.
Tài xế nghĩ nếu cậu xảy ra chuyện trên xe của mình thì rất phiền toái, vì thế đạp chân ga, trong vòng mười phút đưa cậu tới đích.
Dung Niên trả tiền cho bác tài, ôm chiếc cặp đựng tài liệu ôn tập xuống xe, vừa chịu đựng cơn đau ở chân vừa cất bước về phía tiểu khu.
Cậu thường tới tiểu khu này nên bảo an đã quen mặt, một đường vào trong rất suôn sẻ.
Trong biệt thự rộng lớn, Dung Niên nhờ quản gia cầm lấy cặp sách của mình rồi vào trước.
Cậu còn phải tới hồ bơi.
Cánh cửa nối giữa hai bên được đóng lại để ngăn người lạ tiến vào.
Nước ở bể bơi trong suốt mát lạnh, ở thành bể còn có nút bấm, mỗi ngày bể đều tự động đổi nước một lần nhưng nếu muốn thì chủ nhân có thể bấm nút để thay lần nữa.
Dung Niên cẩn thận nhìn xung quanh lần nữa, khi đã yên tâm mới cởi quần áo ra và bước xuống nước.
Vừa vào trong nước, đôi chân bị nóng tới mức ửng đỏ hết cả lập tức biến thành chiếc đuôi cá màu xanh tuyệt đẹp.
Vảy trên đuôi cá ở dưới nước tỏa ra ánh sáng lấp lánh, đẹp tới mức khiến người ta kinh diễm.
Dung Niên vỗ vỗ cái đuôi, bơi ở trong bể lúc lâu.
Nước bể lạnh lẽo là dịu đi chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-nhan-ngu-cau-ay-sieu-ngoan/279919/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.