Thẩm Thính Miên biết mình ở trước mặt Lý Mục Trạch là bộ dạng gì.
Buồn vui thất thường, lạnh nhạt, không thể nắm bắt.
Cậu biết rõ Lý Mục Trạch nghi hoặc, biết được sự vất vả của hắn, nhưng đối với những thứ này cậu bất lực.
Cậu cố gắng kiềm chế cơn giận của mình với Lý Mục Trạch, vì thế cậu dùng sự thờ ơ thay thế, bởi vì đó là màu sắc tự vệ tốt nhất.
Cậu nhớ ra trước đây cậu từng tham gia một diễn đàn của những người đồng bệnh, nhưng sau đó cậu đã thoát, đó là một nơi tập trung năng lượng tiêu cực, có lẽ một ngày nào đó nhóm ấy sẽ trở thành diễn đàn giao lưu tự sát. Cậu add một người bạn bị bệnh trong nhóm, đó là một cô gái đã có bạn trai, ngày nào cô cũng đăng bài mới. Bạn trai vẫn luôn ở bên quan tâm giúp đỡ cô, cho đến một ngày nọ cô gái ấy viết:
“Tôi biết anh ấy phải đi, anh đang ngồi trước mặt tôi giống như hàng trăm lần trong quá khứ, khéo léo biểu đạt ý muốn rời đi. Thật ra anh ấy không cần áy náy như vậy, bởi vì anh cũng chỉ là muốn sống, từ lâu tôi đã biết anh ấy muốn rời xa tôi.”
“Tôi không có khả năng đáp lại sự quan tâm và tình yêu của anh ấy dành cho tôi, việc anh khỏe mạnh trong mắt tôi thậm chí là một loại tội lỗi, tôi đang phá hủy anh ấy. Anh ấy đã không thể gánh nổi gánh nặng này nữa, nếu có thể, tôi thật sự hy vọng anh ấy chưa từng gặp tôi.”
“Điều đáng sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/being-towards-death-khach-he/2767241/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.