Câu mở đầu của Trương Ngạn Minh có ý gì, Đường Nguyệt Thư không cần suy nghĩ cũng hiểu.
Nhưng cô cũng biết, đối tượng mà quý ngài đây nhắm vào chắc chắn không phải cô, mà là Lâm Xuyên.
Hai người họ trông có vẻ không ưa nhau lắm.
Nghĩ đến đây, Đường Nguyệt Thư mỉm cười với đối phương: “Anh Trương, chào anh.”
Trương Ngạn Minh nhìn chằm chằm cô gái trước mặt một lúc, rõ ràng với nhan sắc thế này, nếu nói cô là cô chủ nhà nào đó thì người ta cũng sẵn sàng tin.
Chỉ là những cô chủ được nuông chiều từ bé như vậy chắc là sẽ không đi làm phiên dịch.
Theo bản năng, hắn ta cảm thấy mối quan hệ giữa hai người này không trong sáng.
Nói là định kiến cũng đúng, nhưng Trương Ngạn Minh cảm thấy chỉ cần có thể khiến Lâm Xuyên khó chịu thì cũng đáng.
Hắn ta hỏi: “Cô Đường quen A Xuyên thế nào vậy?”
Cách nói chuyện khách sáo như vậy có thể giúp hai người nhanh chóng thân quen hơn, ít nhất cũng xem như một đề tài để bắt chuyện.
Đường Nguyệt Thư chớp mắt một cái, đáp ngay theo phản xạ: “Tất nhiên là quen thông qua thông báo tuyển dụng rồi, tôi là phiên dịch do anh Lâm thuê.”
Không biết Trương Ngạn Minh có tin hay không, nhưng hắn ta tiếp tục quan sát gương mặt Đường Nguyệt Thư rồi nói: “Cô Đường có hứng thú vào giới giải trí không? Tôi thấy với nhan sắc này của cô, nổi tiếng không thành vấn đề.”
Đây thật là một câu hỏi không mới mẻ gì.
Trước kia Đường Nguyệt Thư từng nghe qua những lời tương tự,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-trang-hy-phuc/2839388/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.