Nụ hôn này chất chứa nỗi nhớ suốt mấy tháng qua, dữ dội và mãnh liệt. Ban đầu, Đường Nguyệt Thư còn đáp lại, cơ thể cô bị ép sát vào cánh cửa phía sau, dù vậy nhưng cô vẫn cảm thấy khó mà đứng vững được.
Cái nóng mùa hè chẳng hề nương tay với ai. Giữa sự ngột ngạt ấy, đôi chân Đường Nguyệt Thư mềm nhũn ra. Lâm Xuyên kịp thời nhận ra, anh vươn tay ôm lấy eo cô, đỡ lấy cơ thể đang trượt xuống của cô.
Thỉnh thoảng, Đường Nguyệt Thư sẽ mở mắt ra. Dường như Lâm Xuyên cũng cảm nhận được điều đó, liền mở mắt ra nhìn cô.
Thế là, Đường Nguyệt Thư bất ngờ chạm phải ánh mắt của anh. Ánh mắt ấy trông có vẻ bình thản, nhưng hành động của anh lại hoàn toàn không như vậy.
Sự đối lập ấy khiến cô cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Không biết đã qua bao lâu, Lâm Xuyên hơi lùi lại một chút. Anh cúi đầu, nhìn thẳng vào khuôn mặt Đường Nguyệt Thư, trong mắt vẫn giữ vẻ tỉnh táo.
“Vừa xuống máy bay là qua đây luôn à?” Anh cất giọng hỏi.
Đường Nguyệt Thư khẽ đáp “ừm”.
Như vậy cũng có thể giải thích được vì sao cả ngày hôm nay cô không có tin tức gì.
Lâm Xuyên lại cúi xuống hôn cô thêm cái nữa nhưng lần này, Đường Nguyệt Thư lại đẩy anh ra.
“Nóng.”
Cảm xúc mãnh liệt vừa rồi cũng tạm lắng đi phần nào. Lúc này đây, cô cảm thấy toàn thân dính dấp khó chịu vô cùng, thật sự rất nóng.
Nghe vậy, Lâm Xuyên khẽ bật cười. Anh cúi xuống lục tìm trong tủ giày, lấy ra một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-trang-hy-phuc/2839422/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.