Khoảng thời gian tính từ lúc Đường Nguyệt Thư và Lâm Xuyên quen biết nhau cho đến khi yêu nhau cũng chỉ vỏn vẹn vài tháng. Thậm chí trong suốt mấy tháng đó, thời gian hay số lần họ gặp nhau cũng không nhiều.
Nhưng cảm giác dành cho đối phương thì không thể tự lừa dối bản thân được.
Đường Nguyệt Thư vuốt tóc Lâm Xuyên, ấn anh xuống và ôm lấy anh.
Lâm Xuyên vùi mặt vào ngực cô, anh nghe thấy bạn gái nhẹ nhàng nói: “Lâm Xuyên, thật ra em rất cảm ơn anh bởi vì cả hai lần anh đều chịu quay lại bên em.”
Lần đầu tiên là khi họ sắp trở thành những người xa lạ giữa biển người đông đúc, anh không ngần ngại vượt ngàn dặm xa xôi để đến Paris, tạo nên một giao điểm mới giữa họ.
Lần thứ hai là sau khi chia tay, Lâm Xuyên không chấp nhận để cho câu chuyện của họ kết thúc như vậy, anh giải quyết hết mọi trở ngại rồi lại một lần nữa xuất hiện trước mặt cô.
Đường Nguyệt Thư thật lòng cảm thấy, trên thế giới này, không có người thứ hai nào có thể mang lại cho cô cảm giác rung động giống như Lâm Xuyên.
Họ ôm chặt nhau trên giường, cơ thể áp sát vào nhau.
Đường Nguyệt Thư cúi đầu, nhẹ nhàng thì thầm bên tai anh: “Lâm Xuyên, em cảm thấy hiện tại em rất yêu anh.”
Những lời nói tình cảm ấy được thốt lên khẽ khàng như vậy tựa như những chiếc lông vũ khẽ gảy vào sợi dây đàn trong trái tim Lâm Xuyên, khiến hơi thở anh cũng trở nên nặng nề hơn. Anh nắm lấy cổ tay cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-trang-hy-phuc/2839454/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.