"Không cần đâu, con có thể tự nuôi mẹ."
"Không được, không được, con đã hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi rồi!" Mẹ lập tức đứng dậy, lo lắng xoa tay liên tục: "Mẹ sức khỏe không tốt, không thể để con gánh nặng, con biết không?"
"Con phải kết hôn, phải có con, không thể cứ lôi mẹ theo mãi!"
"Mẹ, mẹ!"
Tôi siết chặt bà đang quay cuồng trong lo lắng vào lòng, giọng nói sắc nhọn đến mức gần như vỡ ra: "Vậy còn những năm qua, những đau khổ, những tội lỗi chúng ta đã chịu thì sao?"
"Cứ thế không rõ ràng mà bỏ qua à?"
"Nhưng ông ấy nói là thua lỗ do chơi chứng khoán."
"Giả sử ông ấy không lỗ thì sao?" Tôi nhẹ nhàng nói, "Giả sử ông ấy không chỉ không lỗ mà còn kiếm được một khoản lớn thì sao?"
Dù sao những năm đó, cũng không phải là thị trường gấu.
("Thị trường gấu" là thuật ngữ tài chính dùng để chỉ tình trạng thị trường chứng khoán giảm giá liên tục trong một thời gian dài, thường là giảm ít nhất 20% từ mức đỉnh cao. Khi thị trường rơi vào "thị trường gấu", tâm lý nhà đầu tư trở nên bi quan và e ngại rủi ro, thường bán tháo cổ phiếu, dẫn đến giá cổ phiếu tiếp tục giảm.
Trái ngược với "thị trường gấu" là "thị trường bò" (bull market),khi giá cổ phiếu tăng và tâm lý lạc quan chiếm ưu thế.)
Thấy mẹ nhìn tôi không nói, khuôn mặt đau đớn, tôi ôm bà vào lòng, đầu kề đầu, mặt áp vào mặt, cho đến khi nước mắt dần khô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-nghe-nghiep-cua-a-bao/2848795/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.