Sau khi về đến nhà, Tưởng Đông Hà liền ngửi thấy trên đầu và áo mình toàn là mùi lẩu nồng nặc. Hắn cởi hết đống quần áo ra nhét thẳng vào máy giặt rồi đi tắm.
Bình thường hắn tắm rất nhanh, không quá mười lăm phút là xong. Tắm xong, hắn túm lấy cái khăn lau qua mái tóc còn ướt sũng, vừa bước ngang qua tấm gương mờ hơi nước trong phòng tắm, chẳng hiểu vì sao lại nhớ đến một câu nói lúc nãy trên bàn ăn, thế là bất giác khựng lại.
Tưởng Đông Hà ngẩng đầu nhìn người trong gương.
Thực ra hắn chưa bao giờ mơ hồ về diện mạo của bản thân cả.
Cha mẹ ruột vừa sinh ra hắn đã ném hắn lại bên bờ sông, xét về hành vi thì quả thực chẳng ra gì, nhưng nhìn vào cái nhan sắc này thì chắc cặp đôi đó cũng thuộc dạng không tệ. Còn hắn giống ai hơn thì chẳng rõ.
Từ bé đến lớn, hắn nhận được vô số thiện cảm chỉ vì gương mặt này, đến mức mỗi lần đi ăn bún bò ở căn tin, cô bán hàng sẽ xới cho hắn thêm cả thìa thịt to đùng.
Người trong gương mặt mày nghiêm túc, mái tóc đen nhánh rối nhẹ phủ trán, mày mắt sắc nét, môi mỏng mũi cao, ánh nhìn vừa lạnh vừa bén, mặt mày không biểu cảm nên trông cực kỳ khó gần.
Tưởng Đông Hà đưa tay lau lớp hơi nước trên gương, để lộ phần thân trên: vai rộng eo thon, cơ bắp rắn chắc, đường nét rõ ràng không chút mỡ thừa. Một giọt nước từ đuôi tóc chưa khô rơi xuống, lăn một vòng ngay trên xương quai xanh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-tieu-thu-ba-chinh/2787318/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.