Liên tiếp bốn ngày, mỗi tối Mục Văn Kiêu đều nhận được một tin nhắn báo rằng không cần để cô giúp việc qua nấu cơm. Điều đó có nghĩa là Tang Diệc đã "biến mất" suốt bốn ngày liền.
Nhưng mỗi ngày, Tiểu Kỷ đều gửi một tấm ảnh cho thư ký Chung.
Ngoài chuyện đó ra, hai người không còn bất kỳ liên hệ nào khác.
Mục Văn Kiêu nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên điện thoại và chứng minh thư trên bàn, rồi hỏi Chung Ninh: "Cậu có cảm thấy tôi đang bị lừa một lần nữa không?"
"Hả???" Chung Ninh sững sờ.
Lớp học ngôn ngữ lại có bản cập nhật mới à?
Mục Văn Kiêu cười lạnh.
Chung Ninh thử thăm dò: "Hiện tại, Mục Tổng cũng biết rõ quản lý Tang trông như thế nào rồi, tìm anh ấy dễ như trở bàn tay thôi mà."
---
"Xin hỏi anh tìm ai ạ?"
"Tang Diệc."
"Anh có hẹn trước không?"
"Phiền cô báo với cậu ấy một tiếng, tôi là Ngu Qua."
Lễ tân do dự vài giây, sau đó gọi điện cho Tang Diệc.
Tang Diệc nhanh chóng đi ra, vừa nhìn thấy Ngu Qua thì đã đau đầu, nhưng vẫn giữ nụ cười, bước lên chào hỏi: "Tổng giám đốc Ngu, sao anh lại tới đây? Nếu anh báo trước một tiếng, tôi xuống đón anh rồi."
"Tôi nghe nói công ty các cậu đang gặp chút vấn đề, nên cố tình đến xem có thể giúp gì được không."
"Hả?" Tang Diệc dẫn Ngu Qua vào phòng tiếp khách, tự mình ngồi xuống ghế sô pha: "Anh đang nói đến chuyện gì vậy?"
"Chuyện hot search mấy hôm trước ấy, tôi nghe nói nam minh tinh đó là người của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-ban-trai-cu-bat-nem-trai-noi-kho-khi-tieu-tien/2230856/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.