Edit: Minh An Soát lỗi: Lynn Quan Oánh sửng sốt, “Bệnh tim rỗng? Đó là bệnh gì?” Bác sĩ Từ nói: “Cô chưa từng nghe bao giờ cũng là chuyện bình thường. Bệnh tim rỗng là bệnh tâm lý mới được biết đến mấy năm gần đây, nhưng bây giờ nó ngày càng được nhiều người chú ý và tìm hiểu hơn. Trên mạng cũng có không ít người thảo luận về nó.” Quan Oánh vội hỏi: “Ý bác sĩ là người bạn ấy của tôi có… bệnh tim rỗng? Tại sao? Bệnh này có biểu hiện gì cụ thể không?” “Từ biểu hiện bệnh mà nói thì bệnh tim rỗng rất giống bệnh trầm cảm, vì thế rất nhiều người không thể phân biệt chúng. Nhưng bệnh tim rỗng có một số biểu hiện đặc biệt mà bệnh trầm cảm không có. Như vừa rồi tôi nghe cô bảo người bạn này của cô từ bé đến lớn đều rất giỏi, tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, lại còn đi du học ở Mỹ nữa. Bây giờ sự nghiệp của anh ấy rất tốt, là một người thành công theo đúng định nghĩa. Như thế, anh ấy phù hợp với đặc điểm đặc thù lớn nhất của căn bệnh này. Những người mắc bệnh này, về cơ bản đều là những người thành công trong xã hội.” Quan Oánh nhíu mày. Có ý gì? Phải thành công mới có thể mắc bệnh này à? Vì điều này nên bác sĩ Từ mới bảo Phó Thời Xuyên không bị trầm cảm mà bị bệnh tim rỗng? Cô dừng một chút, “Tôi chưa hiểu lắm.” Bác sĩ Từ cũng đoán được, bà cười, nói: “Thật ra hiểu không khó lắm. Dịch từ mặt chữ, bệnh tim rỗng, ý chỉ trái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-ma-anh-khong-biet/1501520/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.