Bàn tay Bạc Ngạn đang siết trên má cô dùng một lực vừa phải, đủ để khiến cô hé miệng, nhưng lại không đến mức làm đau cô. Đầu lưỡi anh xâm nhập, cuốn lấy lưỡi cô, hôn triền miên ái muội. “Lưỡi đâu, bảo bối.” Lòng bàn tay anh lặp lại cọ xát vùng má mềm mại của cô, m*t vào gốc lưỡi cô đồng thời còn nhắc nhở cô nên chủ động hơn. Nhan Bạch Tịch bị gông cùm hoàn toàn, muốn nghiêng đầu tránh đi, lại bị anh giữ chặt gương mặt bẻ lại. Tay trái anh từ má cô lướt xuống cổ, không đau, nhưng lại là một cái nắm nhẹ siết chặt, hoàn toàn khống chế tư thế. Đầu lưỡi anh rời khỏi môi cô, hướng sang bên khẽ hôn khóe môi và cằm cô. Nhan Bạch Tịch có được khoảng trống ngắn ngủi, th* d*c thật sâu, không khí trong lành vừa tràn vào lồng ngực, anh lại hôn lên. Cô bị hôn đến không nói nên lời. Lặp lại hai lần sau, Bạc Ngạn cuối cùng cũng buông cô ra, ngón cái lau đi vệt nước trên môi cô, nghiêng đầu tựa vào tai cô. Hô hấp của anh cũng hơi nặng nề, giọng điệu trầm thấp mà mông lung, phảng phất còn có một tia cúi đầu không dễ phát hiện: “Anh thích em.” Lời này là thật lòng. Nếu nói ban đầu anh chỉ vì khao khát da thịt mà muốn đến gần cô, nhưng hiện tại đã không phải vậy. Yếu tố phản nghịch dưới vẻ ngoài ngoan ngoãn của cô cùng những biểu cảm nhỏ thỉnh thoảng lộ ra luôn hấp dẫn anh, hay nói đúng hơn, ban đầu nảy sinh cảm giác khát da với cô, cũng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-ngay-thu-ba-chau-phu-tieu-thap-tam/2797917/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.