Bạc Ngạn nói rất thẳng thắn, thẳng thắn đến mức Nhan Bạch Tịch sững sờ một chút, có điểm không biết nên đáp lại thế nào. Cô giơ tay lên, khớp ngón tay lại cọ cọ chóp mũi. Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, không ai dời đi ánh mắt trước. Tay kia của cô siết chặt, rất nhẹ mà vân vê góc áo. Ngô Văn Vũ vừa xào bài xong, đang nói luật chơi, quay mặt nhìn thấy hai người bên này, lại bắt đầu gõ bàn: “Này này, chia tay rồi cũng không được nhìn nhau chằm chằm thế.” Ngô Văn Vũ: “Muốn nhìn cũng được thôi, lên sân khấu phía trước ôm hôn vài cái đi, tao cấp phép cho.” Nhan Bạch Tịch: …… Bạc Ngạn: ………… Nhan Bạch Tịch da mặt mỏng, không đợi mọi người trên bàn kịp phản ứng hùa theo, ánh mắt đã vội chuyển đi chỗ khác. Cô lắp bắp nhặt lá bài tây trên bàn, lảng sang chuyện khác: “Xin lỗi, cái này chơi thế nào, em vừa nãy không nghe thấy…” “Đúng là không nghe thấy rồi, em vừa nãy toàn mãi nhìn bạn trai cũ…” Bị Bạc Ngạn huých nhẹ vào đùi, Ngô Văn Vũ đúng lúc im bặt. Đúng thật, Nhan Bạch Tịch không thể so với cái đồ mặt dày Bạc Ngạn kia, không thể đùa quá trớn được. Ngô Văn Vũ gom bài tây lại, ho nhẹ, thu lại vẻ mặt cà khịa: “Vậy thì, hay là chơi lắc xúc xắc đi, bài tây hơi khó. Xúc xắc so điểm lớn nhỏ, thua thì uống, cái này ai cũng biết chơi nhỉ.” Nói xong anh ta liếc mắt quét một vòng bàn, chỉ vào Lý Thanh Thanh và Tống Kinh: “Hai người một đội.” Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-ngay-thu-ba-chau-phu-tieu-thap-tam/2797951/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.