Thật là tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, cho dù ‘Nàng’ võ công cao cường, trong lúc nhất thời cũng phản ứng không kịp, chỉ có thể dùng nội lực nhanh chóng lẻn quanh thân kinh mạch, kỳ vọng như vậy có thể hóa giải được một chút tổn thương khi bị đánh lén như thế này.
Đi ra ngoài trêu chọc người khác, thì một ngày nào đó cũng gặp hậu quả mà thôi, ‘Nàng’ nhẹ nhàng thở dài.
Dự trù đau đớn kia lại không thấy tới, thở ra một cái, ‘Nàng’ đã bị Vân Diễm che ở phía sau, hắn thân hình cao lớn hoàn toàn che chắn lại ‘Nàng’, vóc dáng nhỏ bé, giống như một ngọn núi nguy nga cao chạm đến cả bầu trời bao la xanh thẳm.
“Nếu đã tới, cần gì núp trong bóng tối, bổn tôn ghét nhất loại chuột nhắt như bọn ngươi.” Vân Diễm lạnh lùng, thanh âm của hắn thậm chí không có cố ý nâng cao, nhưng lại tràn đầy sức uy hiếp nói không ra lời.
Trừ tiếng gió rít âm lãnh ở ngoài, cũng không có bất kỳ người nào đáp lại hắn, dường như mới vừa rồi cảm giác có ai theo dõi là hắn ảo giác.
Từ trước tới giờ ‘Nàng’ luôn bảo vệ người khác, không nghĩ tới cũng có một ngày, có thể được tận hưởng ưu đãi này. ‘Nàng’ bất động thanh sắc lặng lẽ tán đi lực đạo trong lòng bàn tay, thầm than nguy hiểm thật, thiếu chút nữa ngộ thương người tốt. Mới vừa nếu Vân Diễm chậm nửa bước, lực đạo hủy thiên diệt địa này sẽ chào hỏi bên hông của hắn.
Vân Diễm thật giống như không nhận thấy được hắn vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/272351/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.