Lúc Chu Nhan mới gia nhập giang hồ, từng được người đời gán cho biệt danh "Mạn Châu Độc Nữ".
Mạn Châu Sa Hoa, yêu diễm đến cực hạn, lại chỉ mọc bên bờ Vong Xuyên.
Kẻ nào nhìn thấy, kẻ đó phải chế./t.
Sư phụ luôn nói nàng dùng độc thiếu vài phần tàn nhẫn, là bởi còn thiếu kinh nghiệm thực chiến, nên đã đuổi nàng xuống núi, lệnh cho nàng xuống trần gian trừng trị những kẻ độc ác.
Nàng bái biệt sư phụ và sư huynh Quân Ngọc, tiêu sái rời đi. Mấy tháng trời rong ruổi khắp nơi không biết đã trừ khử bao nhiêu kẻ ác, danh hiệu Độc Nữ khiến người người nghe đến kinh hãi.
Ngày gặp gỡ Lý thị huynh đệ, đúng lúc nàng vừa giải quyết xong một đám người xấu, đang trong lúc buồn chán, muốn đổi "khẩu vị", bèn giả trang thành một cô nương yếu đuối đi dạo phố một mình, quả nhiên thu hút được vài tên háo sắc.
Chu Nhan đưa mắt quan sát xung quanh, từ xa trông thấy một công tử áo trắng đang đứng tựa hiên, bèn muốn diễn một màn mỹ nhân cứu anh hùng, liền lớn tiếng kêu cứu rồi chạy về phía hắn ta.
Công tử áo trắng kia thấy nàng loạng choạng lao về phía mình, lại bất ngờ nghiêng người né tránh. Nàng lảo đảo suýt ngã, cảm thấy vô cùng khó hiểu, đang định quay người hỏi hắn có biết thương hoa tiếc ngọc hay không, thì đã thấy hắn ra tay đánh gục đám lưu manh xuống đất.
... Thôi vậy, xem như vẫn có chút khí phách anh hùng.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bia-vo-tu/1715804/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.