Hoàng đế muốn xuống Giang Nam, phu quân ta bận rộn đến mức đảo lộn mọi thứ. Hắn phải sửa cầu lát đường, dời núi tạo nước, trồng hoa xây vườn.
Hắn ít nói, mặt cũng đen, toàn thân đều mệt mỏi. Có lúc một mình uống rượu, hỏi ta: "Đào Nhi, ta thường nghĩ, làm quan để làm gì?"
Câu hỏi này thật cao thâm, làm sao ta biết được.
Ta từ từ kéo chỉ, nói với phu quân: "Nương thêu hoa, nuôi sống ta. Trước đây ta thêu hoa, nuôi sống bản thân. Sau đó ta thấy Ngô đại gia, bọn họ đều có tài thêu rất giỏi, nổi tiếng, mở một phường thêu, nuôi sống rất nhiều người."
Ta nhìn phu quân nói: "Ta cũng không hiểu làm quan để làm gì, có lẽ là dựa vào tài năng của phu quân, làm quan thì mới giúp được nhiều người hơn."
Hắn mới lộ ra một nụ cười nói: "Đào Nhi, lời nói đơn giản nhưng ý nghĩa sâu sắc."
Hắn tự lẩm bẩm, "Trí quân Nghiêu Thuấn thượng, tái sử phong tục thuần*."
*Giúp vua hơn Nghiêu Thuấn, làm cho phong tục trở nên trong lành
Khi Quý Phương được sáu tháng, Hoàng đế đến thành Dương Châu. Ông ta cđi thuyền rồng trên sông, cờ xí che trời, làm náo động cả thành.
Phu quân ta phải đi hộ giá, ta ở nhà với con.
Ta bế Quý Phương đi dạo trong sân, nhìn Đậu Hoàng và Nguyên Phương chơi đùa, Đậu Hoàng đuổi theo đuôi mình, Nguyên Phương cười khanh khách, Quý Phương cũng ở trong lòng ta cười khanh khách.
Lúc này có người xông vào cửa nhà ta.
Người đến có dáng vẻ kiêu ngạo, thần thái tự phụ, đầu đội đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-dao-o-nha-ben-quy-huu-ho-quan/2703085/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.