Sói xám và thỏ già cùng cười đùa đến siêu thị, mua đồ dự trữ, mua chén đũa, mua nguyên liệu nấu ăn, mua cả hộp bao cao su và gel bôi trơn nữa. – Diêu Trạm nhìn Khuất Ý Hành từng bước đến cạnh mình, hắn ảo tưởng câu “Có chuyện nói với cậu” là lời thông báo từ Khuất Ý Hành. Đương nhiên hắn cũng biết xác suất này quá nhỏ, có lẽ do hắn nghĩ nhiều rồi. Quả nhiên Khuất Ý Hành nói: “Cậu còn nhớ hình xăm bên xương sườn của tôi chứ?” Mỗi một hình xăm của anh Diêu Trạm đều nhớ rất rõ. “Là một con cá.” Khuất Ý Hành mỉm cười: “Thế mà cậu nhớ rõ đến vậy.” Trên cơ thể anh có năm hình xăm, và mỗi hình xăm ở mỗi nơi đều khác nhau. “Có một năm tôi sống không được tốt lắm, không ra khỏi cửa, không gặp ai và cũng chẳng làm việc.” Hai người vừa đi vừa trò chuyện: “Sau đó thầy của tôi vì không đành lòng nhìn tôi như vậy nên đã tới tìm tôi, đưa tôi đi lặn.” Khuất Ý Hành nhớ lại thời điểm ấy. Khi đó anh thật sự sống không tốt, nhưng may mà tất cả đã qua rồi, mọi hồi ức không vui chỉ còn là hồi ức mà thôi. Nhờ vậy mà sau này Khuất Ý Hành luôn tự nhủ rằng cuộc đời sẽ chẳng bao giờ tồi tệ hơn khi ấy. “Thời điểm lặn xuống nước, tôi thấy được rất nhiều loài cá đáng yêu.” Lúc Khuất Ý Hành kể đến đây, ánh mắt chất chứa ý cười: “Cậu có thể sẽ chẳng thể hiểu, một người sống sờ sờ như tôi lại phải tìm kiếm dấu hiệu của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/blowing-in-the-wind-loi-thi-tham-trong-gio/2787741/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.