“Hôm nay có chuyện quan trọng muốn tuyên bố với em.” Diêu Trạm nói: “Chúng ta cần phải có chút lễ nghi chứ.” — Trước đây Diêu Trạm cũng chẳng dễ gì mà vào được bệnh viện này, có bao nhiêu đồng nghiệp đến thực tập nhưng chỉ mỗi hắn được giữ lại, bao nhiêu người thèm muốn đố kị, trong lòng Diêu Trạm hiểu rõ. Lúc viết đơn từ chức, hắn cứ ngỡ mình sẽ không thể đủ dũng khí để gửi nó đi. Dẫu sao thì chuyện này đã hoàn toàn làm xáo trộn kế hoạch cuộc đời vốn có của hắn. Nếu chuyện hắn chủ động rời khởi vị trí mà ai nấy đều mài đầu chen vào bị mẹ biết được, chắc bà sẽ ầm ĩ một trận cho coi. Chẳng qua khi đã thật sự gửi bức thư từ chức, hắn không những không thấy hối tiếc mà còn rất nhẹ nhõm. Khoảnh khắc ấy hắn như thể thoát li quan hệ với thế giới này, và trong một môi trường khác, bản thân có thể trở thành một người cởi mở hơn. Công việc này có ổn không? Chắc chắn là ổn. Hắn có thích không? Chắc chắn là thích. Nếu không bị Tác Phương Hi làm phiền thì hắn sẽ làm ở đây ít nhất vài năm nữa. Thế nhưng Tác Phương Hi khiến hắn cảm thấy rằng mình không còn cách nào tiếp tục ở lại, khoan nói đến những chuyện khác, chỉ riêng mối quan hệ giữa Tác Phương Hi và bệnh viện này đã khiến hắn chẳng thể nào ở lại thêm nữa. Dù cho người nọ có thôi đày đọa hắn, hắn cũng sẽ thấy không quen. Gặp phải người như vậy chỉ có nước tránh chứ chẳng thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/blowing-in-the-wind-loi-thi-tham-trong-gio/2787752/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.