Hoa Miên Thần mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Khanh Nguyệt cởi từng món y phục trên người xuống, cho đến chiếc áo trong màu trắng cuối cùng treo trên người, đứng trước mặt Hoa Miên Thần, tim nàng nhảy lên như từng hồi trống đập.
"Ngươi..." Hoa Miên Thần nhìn cổ áo Khanh Khuyệt mở rộng, thấy rõ cái khe bên trong, nuốt ngụm nước miếng, run rẩy nói, nhưng không biết nói cái gì. Nàng đưa tay lên định giúp Khanh Nguyệt kéo áo lại, nhưng tay lại run dữ dội hơn, "ngươi dừng như vậy, ta... ta muốn tắm thật nghiêm túc..." cuối cùng, Hoa Miên Thần rũ rượi nói ra lời không có sức thuyết phục này.
Khanh Nguyệt nắm chặt bàn tay Hoa Miên Thần đang để ở không trung, dán lên mặt mình, chà chà hai cái, "đúng vậy, ta cũng muốn tắm nghiêm túc với chủ nhân mà ~ "
Nghiêm túc cái rắm! nghiêm túc mà ngươi còn liếm ngón tay ta!
Bàn tay dán trên mặt Khanh Nguyệt đã bị nắm trong lòng bàn tay nàng, chậm rãi dời đến môi, cảm nhận đầu ngón tay tê dại, Hoa Miên Thần cảm giác trong lòng cũng ngứa ngáy.
"Chủ nhân, để cho ta hầu hạ ngài a!?"
Khanh Nguyệt hạ người xuống, hơi ngẩng đầu thành thật nhìn Hoa Miên Thần. Áo trên người Khanh Nguyệt vốn lỏng theo động tác liền trượt khỏi vai.
Hoa Miên Thần nhìn chầm chằm hai mắt Khanh Nguyệt không khỏi u ám, nàng trở tay túm tay Khanh Nguyệt, kéo nàng vào trong ngực mình, "ngươi cố ý kéo dài trễ như vậy mới tắm!"
Nghe giọng Hoa Miên Thần khanfkhanf, Khanh Nguyệt chôn trong ngực Hoa Miên Thần cong khóe miệng, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-trieu-hoan-thu-la-manh-nhat/2776135/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.