Lưu Nhất Hàng nói: “Nếu như quen biết anh sớm hơn thì tốt rồi.”
Hạ Dương Ba kiên định nhìn chằm cậu, miệng anh nhếch lên.
“Anh xem, lúc anh học cấp ba, em chỉ mới học tiểu học thôi, anh đã bắt đầu yêu đương với người khác rồi, còn em thì chỉ biết chơi game cùng Lý Hạn Dương; đợi đến lúc anh tốt nghiệp đại học thì em chỉ mới vào cấp ba, lúc anh đã lớn giống như em bây giờ thì em vẫn còn vô tri vô giác sinh hoạt ở trường học; bây giờ…”
“Anh hiểu biết nhiều như vậy, em thì không biết gì cả; anh cái gì cũng có, em thì không có gì cả…”
Giọng điệu Lưu Nhất Hàng rất nghiêm túc, nhưng Hạ Dương Ba lại không nhịn được nên bật cười lên, đưa tay ra gõ nhẹ lên trán Lưu Nhất Hàng một cái: “Em đã có anh rồi mà còn muốn gì nữa?”
Lưu Nhất Hàng ôm lấy trán, tuổi thân nhìn anh: “Anh hiểu em có ý gì mà!”
“Tên nhóc xấu xa…” Hạ Dương Ba lắc đầu không biết phải làm gì: “Đừng nghĩ như vậy…anh đã từng nói với em, anh không có coi em là con nít.”
“Anh cũng từng nói, sau này, em nhất định sẽ trở thanh bác sĩ giỏi nhất của thành phố Lâm.” Hạ Dương Ba kiên định nhìn cậu, khiến người ta cảm thấy lời anh nói rất có sức thuyết phục.
“Càng huống hồ…” Anh nghiêng đầu, buồn cười nhìn Lưu Nhất Hàng: “Nếu như nói… có chuyện gì cần lo lắng thì cũng là anh lo mới đúng chứ?”
Lưu Nhất Hàng ngạc nhiên nhìn anh: “Lo lắng chuyện gì?”
“Em xem đi, em nhỏ hơn anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-lieu-bay-theo-gio-tuyen-tinh-dai-ta/2746939/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.