Đương nhiên là Tống Thời Thanh không cam lòng.
Thấy Tuệ Tuệ rời đi như vậy, anh tiến lên một bước, lại thấy Khương Tuệ Tuệ đưa ngón trỏ lên miệng, làm động tác yêu cầu anh đừng lên tiếng, sau đó cô chỉ chỉ ra bên ngoài, ý bảo anh không được phát ra động tĩnh.
Tống Thời Thanh nhíu mày, trước khi bọn họ bước vào đây anh đã cẩn thận quan sát, gần đây không có người, chẳng lẽ là có người tới sao? Trong lúc anh còn đang nghĩ đợi chút nữa nếu có người tới thì nên làm gì bây giờ, lại thấy Khương Tuệ Tuệ bụm môi, phụt cười một tiếng, vẻ mặt có chút càn rỡ.
Cô nói: “Anh à, em nợ anh một nụ hôn nhé.”
Dừng lại một chút, cô đưa ngón cái lên xoa xoa vết son môi nơi khóe miệng, thỏa mãn nói: “Nhưng mà bây giờ, có nhiêu lấy nhiêu.”
Tống Thời Thanh: “……”
Lồng n.g.ự.c anh phập phồng, nếu không phải bây giờ đã không còn kịp nữa thì nhất định anh sẽ ôm Tuệ Tuệ vào ngực, sau đó lật cả người cô ra, rồi ở trên hung hăng hôn cô vài cái.
Cô quả đúng là một tiểu yêu tinh biết tra tấn người khác, sau khi khiến cả người anh nóng ran, lại rời bỏ anh mà đi.
“Sắp tới lượt em lên sân khấu rồi, em phải đi trước đây.” Khương Tuệ Tuệ nhìn Tống Thời Thanh, nói: “Chút nữa trước khi anh đi ra ngoài nhớ lau mặt nhé, trên mặt anh…… Có dấu son môi của em.”
Nói xong câu này, Khương Tuệ Tuệ quay đầu lại lần nữa nhìn Tống Thời Thanh cười cười, rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1552589/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.