Trong bữa tối, Thẩm Quân Hoài nhắc đến chuyện đi cồn Giang Tâm cuối tuần này.
Đôi đũa trong tay Lộ Thanh Trần khựng lại giây lát, cậu biết cồn Giang Tâm, cũng biết muốn đến đó bắt buộc phải đi thuyền.
“Em… vẫn còn ít bản thảo với màu vẽ phải xếp nốt, với một số thủ tục chuẩn bị dự thi cũng chưa xong hết.” Lộ Thanh Trần cân nhắc tìm cớ, thoái thác theo bản năng.
“Những việc ấy không vội đâu.” Thẩm Quân Hoài cắt lời cậu, “Em cứ quanh quẩn ở nhà mãi, thường ngày tôi cũng bận quá không đi cùng em được, lần này ra ngoài một chuyến cho khuây khỏa đầu óc.”
“Vâng ạ…” Lộ Thanh Trần đành phải chấp nhận.
Nhoáng cái đã đến thứ 6, Tô Trường Tiện ghé sang đón hai người ra bến cảng. Chưa cần đi đến cổng đã nghe thấy tiếng động cơ gầm rú, ngay sau đó một chiếc Cayenne đỏ tươi phanh kít lại trước mặt. Tô Trường Tiện vóc dáng cao to, bề ngoài sáng láng mặc bộ đồ thoải mái nghênh ngang bước xuống, chẳng thấy bóng dáng “Nhà khoa học” tí nào cả.
Lộ Thanh Trần xách cái vali cỡ 24 inch đi theo đằng sau Thẩm Quân Hoài. Lần đầu tiên cậu gặp Tô Trường Tiện, đúng là xa tít mù tắp so với hình ảnh trong tưởng tượng, cậu thảng thốt tại chỗ mất một lát.
Tô Trường Tiện không buồn chào hỏi Thẩm Quân Hoài mà đi vòng luôn ra sau, chộp ngay lấy Lộ Thanh Trần. “Thanh Trần, em làm anh tò mò quá đi mất, giáo sư Thẩm giấu em kĩ thật luôn ấy!” Tô Trường Tiện nắm lấy cánh tay Lộ Thanh Trần ngó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727391/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.