1 giờ sáng, Thẩm Quân Hoài khẽ khàng đóng cửa phòng ngủ lại, bước ra ban công châm điếu thuốc
Anh phải nán lại phòng thí nghiệm một lúc, đến muộn nửa tiếng đồng hồ.
Do nghĩ là Lộ Thanh Trần ở lại tiệc rượu thêm một lúc cũng không sao, có khi còn làm quen được bạn bè chung chí hướng sở thích nữa nên anh không quá vội. Trên đường lái xe đến trang trại anh cũng không hề trông thấy bóng người trốn trong bụi cỏ ngoài lề. Vào đến tận trang trại, gọi mãi đối phương chưa trả lời anh mới thoáng bất ngờ. Anh không định vào trong tìm nên gọi thẳng sang người phụ trách phía trang trại, bảo đối phương dẫn Lộ Thanh Trần ra ngoài giúp. Song 5 phút sau lại nhận được đáp án “Cậu Lộ đã về trước rồi ạ”.
Khách khứa ra về giữa buổi không phải chuyện gì lớn, bảo vệ chỉ phụ trách đảm bảo an toàn bên trong trang trại, vậy nên Thẩm Quân Hoài cũng không gặng hỏi được gì thêm. Anh tắt số điện thoại mãi không ai nghe máy đi, chuẩn bị xoay người lên xe thì thấy một cậu bảo vệ thở hồng hộc chạy từ cổng chính ra: “Anh gì ơi anh chờ tí đã, có phải anh đang tìm người không thế ạ?”
Bảo vệ kể là tầm nửa tiếng trước có một khách nam ra về mà không đi xe, cũng không thấy xe đến đón, tình huống này rất hiếm gặp, xét cho cùng mọi người đến đây ít khi có ai ra về lếch thếch như vậy nên bảo vệ ấn tượng rõ nét.
Bảo vệ nói, trông trạng thái cậu ấy có vẻ tệ lắm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727394/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.