Màn đêm sâu dần, phòng khách bật đèn ấm áp mờ tối.
Tiếng động cơ xe quen thuộc vang ngoài cửa sổ, Lộ Thanh Trần quẳng cái gối ôm sắp bị bóp bẹt trong lòng đi, rảo bước ra cửa chính.
Cuối cùng cậu cũng chờ được người mình đang mong.
Lộ Thanh Trần đứng ở cửa, nhìn theo Thẩm Quân Hoài xuống xe, bước từng bước về phía mình. Bóng đêm đã che mất gương mặt anh, không phân biệt được rõ biểu cảm.
Dự cảm về nguy cơ của Lộ Thanh Trần chưa bao giờ đúng cả, nhưng lần này cậu bắt được tiểu tiết bất thường đầy chuẩn xác, cậu từng chứng kiến Thẩm Quân Hoài ở rất nhiều trạng thái dáng hình, lạnh nhạt, gắt gỏng, bất khuất cứng rắn, nhưng chưa bao giờ gặp một Thẩm Quân Hoài áp bức đè nén tới độ đóng băng như hôm nay.
“Quân Hoài, anh về rồi à…”
Thẩm Quân Hoài không cho Lộ Thanh Trần nói hết câu. Anh lách người qua với gương mặt vô cảm, rồi duỗi một tay ra lôi cậu vào trong đúng khoảnh khắc cửa đóng sập lại.
Lộ Thanh Trần lảo đảo mấy bước vì bị anh kéo, bụng dưới đập vào sofa. Cậu đau quá oằn cả người lại, đại não còn chưa kịp hoạt động phân tích xem việc gì vừa xảy ra thì một cái tát trời giáng đã nối theo, hung tợn vả thẳng vào mặt cậu.
Đầu óc cậu trống rỗng mất một giây, bầu không khí xung quanh vang rền từng cơn, hình như có chất dịch nong nóng chảy ra từ cả tai lẫn khoang mũi. Cú đánh làm cậu ngã vật ra sàn, mất kiểm soát co giật đùng một cái. Cậu nghiêng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727398/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.