Thẩm Quân Hoài không nhắc lại chuyện đi viện khám nữa.
Hàng ngày Lộ Thanh Trần vẫn chỉ ở yên trong phòng vẽ, không thò chân khỏi nhà.
Mấy tác phẩm mới của cậu được Hàn Tinh đề cử đưa ra triển lãm trọng điểm khiến trong giới dậy tiếng khen ngợi tán dương. Không ít người mong hẹn gặp họa sĩ trẻ tuổi bí ẩn này, nhưng đành bó tay vì giờ đến cả ông chủ của Hàn Tinh là Triển Nhạc cũng không thể nào mời cậu ra ngoài.
Hàn Tinh sắp tổ chức buổi salon họa sĩ mỗi năm một lần, đi thực tế đến làng Cực quang ở Bắc Âu để lấy đề tài. Triển Nhạc ngẫm nghĩ mãi lâu, sau cùng vẫn gọi điện cho Lộ Thanh Trần. Anh ta dám chắc chắn dưới ngòi bút vẽ của Lộ Thanh Trần nhất định cực quang sẽ hiện lên lãng mạn rực rỡ tột độ, cậu sở hữu mọi nhạy cảm mộng mơ cần thiết của một họa sĩ thiên tài, không có lý do gì cậu lại từ chối.
Lộ Thanh Trần có vẻ khó xử, bao lâu nay cậu rất khó cự tuyệt lòng tốt từ người khác, nhưng cậu vẫn kiên trì với ý định trước đó của mình, có thể tham gia buổi gặp gỡ họa sĩ nhưng sẽ không đi làng Cực quang.
“Do bạn trai cậu không muốn để cậu đi xa à?” Trước khi cúp điện thoại, Triển Nhạc không nhịn được vẫn phải hỏi thử, anh ta cố tình gọi là bạn trai chứ không bảo là người yêu hay người nhà.
“Không phải… mà bản thân tôi không muốn đi xa.” Lộ Thanh Trần đáp. Cậu thực sự không muốn gặp Triển Nhạc, cậu cứ nhớ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727400/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.