Cửa phòng ngủ cho khách nhẹ nhàng hé ra, Thẩm Quân Hoài bước vào.
Lộ Thanh Trần nằm đó, đầu vẫn đang trong tư thế nghếch lên, gương mặt trắng nhợt trong veo dưới ánh trăng, khóe mắt ửng đỏ, dường như đã ngủ say.
Thẩm Quân Hoài vén chăn lên, nằm vào giường. Anh ôm lấy cậu từ đằng sau, lồng ng.ực áp sát lưng cậu, đặt một nụ hôn lên tóc cậu.
“Không sao nữa rồi.” Giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên bên tai khiến màng nhĩ rung động, Thẩm Quân Hoài hôn từ đỉnh đầu xuống đến cạnh cổ cậu, đôi môi ấm nóng cùng sợi râu lún phún châm chích làm cả người cậu rùng mình nổi da gà.
Thẩm Quân Hoài tỉ mỉ hôn lên phần da tr.ần tr.ụi lộ ra ngoài của cậu, hai tay ghì chặt lấy hông cậu từ sau lưng, khẽ thủ thỉ một câu: “Sau này đừng sợ ra ngoài nữa, muốn làm gì thì làm nấy, muốn đi đâu thì đi đó.”
Thẩm Quân Hoài lật người cậu sang đối diện với mình, vu.ốt ve gò má cậu bằng ngón tay thô ráp, hôn lên đôi mắt rồi chóp mũi cậu.
“Vừa nãy… mấy câu Thẩm Quân nói trong thư phòng đều là trẻ con nghịch ngợm đùa vậy thôi, em đừng xem là thật, cũng đừng nghĩ nhiều quá.” Hơi thở của Thẩm Quân Hoài nặng trĩu, khi anh đã dịu dàng thì băng giá sẽ tan hết, “…Xin lỗi em.”
Xin lỗi em, không bảo vệ được em khi em bị thương, xin lỗi em, vì mất kiểm soát nên lại gây ra tiếp tổn thương lần thứ hai với em.
Nước mắt Lộ Thanh Trần trào ra, cậu vùi mặt vào lồng ng.ực quen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727405/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.