Lộ Thanh Trần đã rúc vào góc giường, cậu ôm đầu, cố co cụm mình lại bé xíu, miệng lẩm nhẩm: “Em xin lỗi, em xin lỗi, em sai rồi…”
“Em biết… em biết, em bẩn lắm.”
“Hàng ngày em sẽ tắm rửa kì cọ hẳn hoi.”
Nỉ non một hồi xong hình như cậu có thêm ít dũng khí, thò tay ra định níu lấy cánh tay Thẩm Quân Hoài, nhưng giơ ra được giữa chừng rồi lại rụt về, lí nhí: “Em không chạm vào anh đâu, anh, anh đừng giận…”
Thẩm Quân Hoài cắn chặt hàm răng, nếm thấy vị máu tanh trong miệng mình.
Tối hôm ấy Thẩm Quân Hoài phải mất rất nhiều thời gian mới trấn an được Lộ Thanh Trần. Anh rót thêm một cốc nước nóng, dỗ dành Lộ Thanh Trần uống thêm viên thuốc an thần, cuối cùng mãi quá nửa đêm cậu mới nặng nề thiếp ngủ.
Lộ Thanh Trần ngủ sang tận trưa ngày hôm sau.
Cậu thức dậy trên giường trong phòng ngủ cho khách, ngơ ngẩn mất một lúc giống mọi ngày, vuốt qua mái tóc bù xù, xỏ dép lê đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt. Từ tối qua cậu chưa ăn gì cả, cũng chẳng thèm ăn, song lúc này dạ dày hơi khó chịu, cậu muốn xuống bếp tìm vài thứ ăn tạm. Vừa đi ra đến đầu cầu thang thì thấy Thẩm Quân Hoài đang ngồi đọc sách dưới phòng khách.
Lộ Thanh Trần ngớ người tại chỗ.
Đùng cái những việc xảy ra tối ngày hôm qua đổ tràn vào não như mở van, bạt tai, gào khóc, mất kiểm soát… cậu đã làm gì thế này?
Tầm mắt cậu tối sầm đi, mặt mũi hoảng loạn, lòng dạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727407/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.