Cơn mưa giông ập đến quá chóng vánh, trời còn đang trong xanh mà bỗng dưng sầm sì âm u hẳn lại, gió rền bạt qua cây cối tạo thành những tiếng rít thét gào.
Thẩm Quân Hoài đi với chú Lực xuống núi mua sắm đồ đạc mà bị mắc kẹt, hai người định chờ ngớt bớt rồi hẵng lên núi. Chợt điện thoại đổ chuông, số máy bàn ở phòng bảo vệ của trường gọi đến. “Tiểu Lộ ra vườn rau che bạt mà mãi chưa thấy xuống, hồi trước đoạn đó từng bị sạt lở, tôi lo cho thằng bé quá, bao giờ hai chú cháu mới quay lại…” Giọng nói tha thiết của thím Lực vang lên trong điện thoại khiến Thẩm Quân Hoài cảm giác có nỗi sợ như đòi mạng đang lan dần ra từ lòng bàn chân mình.
Anh lái chiếc xe tải chở hàng cỡ nhỏ của trường lao đi trên con đường núi trơn trượt, tốc độ vùn vụt làm chú Lực còn khó bám chắc được vào tay nắm, phải cố trấn an anh liên tục: “Không có chuyện gì đâu, Tiểu Lộ biết khu đấy nguy hiểm, chắc chắn sẽ tìm chỗ trú thôi.” Nhưng ở giữa núi thì làm gì có chỗ nào mà trú, cả hai đều hiểu rõ trong bụng.
Cuối cùng xe tải cũng phanh lại suýt soát ở đoạn đường mòn phía dưới gần vườn rau, Thẩm Quân Hoài nhảy ngay xuống xe xông vào màn mưa.
Lộ Thanh Trần náu tạm phía dưới một tảng đá lớn trơn nhẵn, cậu đang định thử rướn người lên thì thình lình trượt chân, lại bị thương đúng vào mắt cá, gần như không gượng dậy nổi nữa. Nước mưa đập thẳng vào mặt, mũi miệng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727416/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.