Ta liếc nhìn Bùi Độ, cúi người với hoàng thượng.
"Chuyện này, Bùi gia cũng có thể làm.
"Từ hai năm trước, dân nữ và cha chồng đã nuôi một đàn vịt ở trang trại của Bùi gia, chính là để phòng ngừa bất trắc."
"Ha ha ha! Tốt! Tốt! Tốt một kế hoạch chu đáo!"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Đã như vậy, chuyện này toàn quyền giao cho hai khanh! Phu nhân làm chủ, khanh phụ tá, Bùi khanh, khanh thấy thế nào?"
Bùi Độ vội đáp, "Thần cung kính không bằng tuân mệnh."
Hoàng thượng long nhan vui vẻ, "Nếu thành công, trẫm nhất định trọng thưởng!"
"Tạ hoàng thượng!"
--------------
Bùi Độ dạo này trở nên rất kỳ lạ, rõ ràng ta là chủ, hắn là phụ.
Nhưng hắn việc gì cũng xông lên trước, không giống ngày xưa lạnh lùng với ta, càng không nhắc đến chuyện người đứng sau ta nữa.
Ngược lại còn chăm sóc ta đủ điều, giống như ngày đó giật lấy bó đuốc trong tay ta vậy, mọi việc nặng nhọc, vất vả đều giành làm hết.
Hừ, trận này ta chuẩn bị ba năm, chính là vì khoảnh khắc này, sao có thể để hắn cướp công lao của ta.
Liền ngấm ngầm tranh giành việc với hắn.
Hắn giật lấy xẻng trong tay ta, ta liền đi lấy bó đuốc.
Hắn đào hố ta liền gánh nước.
Hắn thấy ta như vậy, khó hiểu nghiến răng nói, "Ngươi! Ngươi có phải ngốc không!"
Ta cũng trừng mắt nhìn hắn không chịu thua kém. "Hừ! Nếu cứ để mặc ngươi như vậy ta mới thật sự ngốc!"
Trong lúc ta và hắn tranh giành quyết liệt, việc phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-gia-yen-bac/2739749/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.