Ba người lên tàu, Quản Tử đã mua khoang giường nằm tốt nhất. Đồng Tiểu Điệp lần đầu tiên được trải nghiệm giường nằm trên tàu hỏa nên vô cùng háo hức, tò mò nhìn ngắm xung quanh.
Trong khoang có một chiếc ghế sofa nhỏ, ở giữa đặt một chiếc bàn nhỏ, đối diện là hai chiếc giường hẹp xếp chồng lên nhau.
Ban ngày, Quản Tử rất tự nhiên ngồi trên sofa chơi game. Trên đường đi, anh ta nhận được cuộc gọi từ Quản Nguyên Soái. Mặc dù bị bắt tại trận việc trốn đi xem mắt, nhưng anh ta nói đầy chính nghĩa:
“Huynh đệ của con về nhà có nguy cơ bị đánh gãy chân! Con là người trọng nghĩa, đương nhiên chuyện này quan trọng hơn. Cái gì mà xem mắt, đợi con quay về rồi tính!”
Quản Nguyên Soái suy nghĩ một lúc, thấy cũng có lý. Từ nhỏ đến lớn, quan hệ giữa Tiểu Hạo và cha thằng bé vốn căng thẳng, lần này lại dẫn theo cô gái mà cha thằng bé không thích về nhà, có khi thật sự sắp có chuyện lớn! Sau đó, ông lại cảm thấy thằng con thứ hai nhà mình đúng là giống y tính cách của ông hồi trẻ, vì anh em mà chẳng tiếc gì cả. Loại người như vậy bây giờ hiếm lắm! Nghĩ thế, ông gật đầu đồng ý, nhưng vẫn không quên quát lên:
“Nhóc con, đừng có làm bậy đấy!”
Sau khi cúp máy, Quản Tử quay sang liền thấy Đồng Tiểu Điệp đang ngoan ngoãn nhìn mình, tò mò hỏi:
“Quản Tử, anh đi xem mắt à?”
Quản Tử ậm ừ một tiếng, hơi đỏ mặt.
Tông Chính đang ngồi bên giường, xoa nhẹ tay Đồng Tiểu Điệp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730294/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.