Editor: Thơ Thơ
"Nhìn xem, hai người bọn họ đều chỉ lo lắng cho đối phương đó?" Thẩm Mộ Thu vòng quanh vai, lạnh lùng nói: "Hai người bọn họ nhìn như không thể nào ở cùng nhau, nhưng hiện nay tình cảnh khó khăn, nói không chừng ngược lại sẽ làm tình cảm bọn hắn càng thêm kiên định......... Không bằng, ngươi vì vậy buông tay đi, nàng sẽ không bởi vì hắn thất thế mà rời khỏi hắn, ngươi hãy chuyên tâm tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế........"
Lời còn chưa nói hết, lại thấy Lưu Ký đã sải bước chạy nhanh tới, hắn đẩy Lưu Lăng ra, căm tức nói: "Lưu Lăng, ngươi lập tức buông nữ nhân của ta ra!"
Lưu Lăng toàn tâm toàn ý quan tâm thương thế của Đổng Khanh, chưa từng ngờ tới đột nhiên sẽ có người xông lại đẩy hắn ra, hắn bất ngờ không kịp đề phòng lảo đảo té xuống, lần này lại là Lưu Ký, hắn nhanh chóng ổn định thân thể trở lại, trợn mắt nhìn hắn chằm chằm, gầm lên một tiếng nói: "Càn rỡ!"
"Càn rỡ? Đừng quên, ngươi đã thất thế! Ngươi cho rằng ngươi chính là Hoàng thượng sao?" Lưu Ký ghen ghét dữ dội, lạnh lùng nói.
"cho dù Lưu Lăng ta thất thế thì sao? Liền tính ta sắp mất đi ngôi vị Hoàng đế thì sao? Ngươi không có quyền can thiệp chuyện tình cảm của ta!"
"chuyện tình cảm sao?" gương mặt Lưu Ký lạnh lùng, nhìn hắn chằm chằm, chậm rãi mở miệng nói: "Ngươi cũng đã biết nàng đã là nữ nhân của ta rồi hả?"
Nghe vậy, mặt của Đổng Khanh "Bá" một tiếng, lập tức vô cùng trắng bệch, nàng cắn răng một cái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buong-gian-than-cua-tram-ra/648745/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.