"Hì... Uống một chút." Diệp Phồn Tinh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, liền biết mình sắp thảm rồi.
Bình thường ngay cả quần áo cô còn phải mặc kín cổng cao tường, làm sao có thể dung túng cho cô uống rượu?
Diệp Phồn Tinh nói: "Có cùng bọn họ uống một chút, chỉ một chút thôi, không nhiều đâu."
Sợ anh không tin, cô còn đưa tay ra, khoa tay múa chân.
Phó Cảnh Ngộ không thèm đếm xỉa, ngồi ở một bên, tỏ vẻ không vui.
Tuy nói là uống cùng người quen, nhưng anh không thích Diệp Phồn Tinh ở bên ngoài uống rượu, cô mới bao nhiêu tuổi chứ!
Trong mắt anh, cô vẫn chỉ là một đứa trẻ to xác.
"Ông xã." Diệp Phồn Tinh sợ anh tức giận, lấy lòng nói: "Lần sau em không dám uống. Không bao giờ uống nữa... Anh đừng tức giận mà!"
Phó Cảnh Ngộ không nhìn cô, lãnh đạm cầm máy tính bảng lên, "Về đến nhà làm thế nào hết được mùi rượu trên người thì nói chuyện với anh tiếp."
"..." Diệp Phồn Tinh rầu rĩ nhìn anh một lúc, mới đáp một tiếng, "Ồ."
Chồng cô tức giận thật rồi.
Ủy khuất...
Cố Vũ Trạch ngồi ở trên ghế sa lon, chơi Game trên điện thoại, cũng không lâu lắm, đã thấy cậu nhà mình và Diệp Phồn Tinh từ bên ngoài tiến vào.
Bởi vì nơi này khá gần trường học gần, hắn vẫn giống như trước, nếu không có việc gì thì sẽ về nơi này ở nhờ.
Nhưng mà, có Phó Cảnh Ngộ ở đây, bình thường Cố Vũ Trạch cũng không dám ho he gì.
Phó Cảnh Ngộ đi ở phía trước, mặt lạnh băng, về phần Diệp Phồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010367/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.