Con mắt quá mức lạnh lùng nhìn mình làm cho Diệp Phồn Tinh có chút bất an.
Cô cũng không đoán được anh đang suy nghĩ gì, có chút lúng túng nói: " Em đi tắm rửa."
##
Buổi sáng, lúc Cố Vũ Trạch về đến nhà, người nhà đang ăn sáng.
Phó Linh Lung đang nói chuyện với Cố Trường Bình, hắn đi tới,lên tiếng " Bố, mẹ."
Nhìn thấy Cố Vũ Trạch, Phó Linh Lung gọi người giúp việc chuẩn bị bữa sáng cho hắn
Phó Linh Lung hỏi: "Sao con lại về nhà giờ này?"
" Con về lấy ít đồ." Cố Vũ Trạch ngồi xuống.
Cố Trường Bình nghiêm túc nhìn Cố Vũ Trạch, "Gần đây mày bận rộn cái gì mà không thèm về nhà?"
"Việc riêng ạ." tâm tư của Hắn gần đây đều đặt ở trên người Diệp Phồn Tinh, thậm chí còn chểnh mảng cả luyện trong đội game, các thành viên khác trong đội không dám nói gì,nhưng Tả Dục cũng đã tỏ thái độ không vừa lòng.
"Vẫn còn đâm đầu vào cái game vớ vẩn kia đấy hả?" Cố Trường Bình cau mày tỏ ra bất mãn.
Cố Vũ Trạch nhận lấy bữa sáng, lặng lẽ ăn, không lên tiếng phản bác.
Cố Trường Bình rất nghiêm khắc, ở trước mặt bố mình, Cố Vũ Trạch luôn im lìm như thế này.
Phó Linh Lung ngược lại ôn nhu hơn, " Chơi game thì sao chứ, nếu con nó thích thì cứ để cho nó theo đuổi đam mê."
"Tới cuối năm nay là hai mươi tuổi rồi mà suốt ngày chỉ biết chơi game. Loại vô dụng giống như mày thì có đứa nào muốn lấy mày chứ?"
Cố Vũ Trạch: "..."
Cố Vũ Trạch nghe xong vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010544/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.