Tô Vạn Đồng bị âm thanh quỷ dị tác động trực diện, não bộ hoạt động nhanh chưa từng thấy, vội lục túi lôi mấy món ăn vặt mang theo đưa tới trước mặt Ninh Lạc, nở một nụ cười chân thành:
“Ăn đi.”
Hát mệt rồi đúng không? Ăn đi cho lại sức!
Quả nhiên, tiếng hát ngừng lại. Ninh Lạc vui vẻ nhận lấy:
“Cảm ơn nhé!”
“A, đúng loại hạt hồ đào mình thích! (nhai nhóp nhép) Trời ơi, mứt nam việt quất ngọt ghê! Nhưng sao lại có mấy hạt óc chó? Đi chỗ khác chơi!” Cậu âm thầm nhặt hết hạt óc chó ra, búng qua một bên không thương tiếc. Tô Vạn Đồng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Ở xa, Tống Nam và Phương Lộc Dã đang quan sát cậu với biểu cảm y hệt. Phương Lộc Dã liếc nhìn anh trai mình, phát hiện Lộ Đình Châu vẫn đang trò chuyện bình thản với Tấn Minh, nét mặt đầy điềm tĩnh. Hắn không khỏi cảm phục sâu sắc, tranh thủ lúc anh trai liếc về phía này thì giơ một tay làm dấu “6”. Anh đúng là anh em! Lộ Đình Châu như không thấy gì, bình thản dời ánh mắt về. Có gì đâu, cả kỳ nghỉ vừa rồi chơi game với Ninh Lạc, chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, sức chịu đựng tâm lý đã được rèn luyện tới mức bất khả xâm phạm. Nếu Ninh Lạc có thể nói, chắc chắn cậu sẽ tuyên bố với cả thế giới: Lộ Đình Châu bây giờ không còn là Lộ Đình Châu nữa, mà là Nữu Hỗ Lộc – Đình Châu. Nữu Hỗ Lộc , một từ thông dụng trên Internet , Nữu Hỗ Lộc ban đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-gioi-giai-tri-deu-nghe-thay-toi-phat-dien/2738992/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.