Giọng kể chuyện nhẹ nhàng của Thẩm Ôn vang lên trong đêm, mang theo nhịp điệu êm ái, chậm rãi lan tỏa trong lâu đài cổ. @TửuHoa Cùng lúc đó, trong bóng tối, những người chơi bắt đầu hành động, lén lút sử dụng đạo cụ tàng hình để tiến vào hành lang tầng một. Hành lang này chính là nơi mà vào ngày đầu tiên bước vào lâu đài cổ, chủ nhân nhỏ đã dẫn họ đi tham quan. Khi ấy, những người chơi đã đặc biệt ghi nhớ bố cục hành lang này, khắc sâu vào trí nhớ. Người chơi nữ có mái tóc tém dẫn đầu, cẩn thận tiến vào từ góc ngoặt bên trái của hành lang. Cô nín thở, bước từng bước thận trọng. Nhờ đạo cụ tàng hình có phẩm chất cao, cô đi được hai ba bước mà không bị bất cứ quái vật nào chú ý. Dù vậy, cô vẫn không hề lơ là cảnh giác. Trong tay cô nắm chặt một món bảo vật hộ thân – một mặt dây chuyền pha lê, có thể giúp cô chống đỡ một đòn tấn công chí mạng trong tình huống nguy cấp. Đi ngay sau cô là một nam người chơi gan dạ, tuân theo phân công, không ngừng quan sát bên trái hành lang. Trong một thoáng bất cẩn, anh ta va nhẹ vào người chơi nữ, khẽ xuýt xoa rồi hạ giọng hỏi: "Sao không đi tiếp?" @TửuHoa Người chơi nữ ngẩng đầu, đôi mắt chăm chú nhìn vào những bức tranh treo trên tường hành lang. "Đầu trọc, cậu còn nhớ ngày đầu tiên tham quan lâu đài cổ, trên tường có những bức tranh nào không?" Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-vai-ac-cung-chieu-toi/2768129/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.