Lục Gia Lương nói một trận là một trận.
"Đánh thêm trận nữa đi, còn chưa đã!"
"Giờ mới tám giờ, kết sớm vậy làm gì?"
Cao Tử Ngang liếc mắt nhìn sang Tân Ngư đang ngồi bên cạnh hút thạch, vẻ mặt thản nhiên: "Cậu thì có gì bận đâu, cả ngày ôm bóng rổ mà sống!"
"Tối nay mồm cậu bị ai chọc hả, cay vậy trời!"
Lục Gia Lương không để ý đến họ, vừa quay người định rời đi thì bị Cao Tử Ngang gọi giật lại: "Ê, đừng quên là ngày kia đi thi đấu ở nhà thi đấu đó, hẹn với tụi Nhất Trung rồi."
"Biết rồi." Anh hơi nghiêng đầu, rồi chạy nhanh về phía Tân Ngư.
Tân Ngư cả buổi tối nằm sấp đọc manga, giờ mắt hơi mỏi, ngồi trên bậc thềm để gió lùa vào mặt, thỉnh thoảng nhìn xa xa, thỉnh thoảng lại nhìn Lục Gia Lương, cảm giác dễ chịu lạ thường, thậm chí có chút hối hận vì không ra ngoài sớm hơn.
Lục Gia Lương mồ hôi nhễ nhại, sau lưng áo ướt đẫm, trán và cổ ánh lên một lớp nước lấp lánh. Anh hơi cúi đầu đứng bên cạnh cô, có mấy cô gái định tiến lại bắt chuyện với Lục Gia Lương, nhưng vừa liếc thấy chiếc balo đen của anh lại đang được một cô gái xa lạ ôm trong lòng, cô còn lục bên trong lấy ra một chai nước điện giải, đưa cho Lục Gia Lương.
Anh nhận lấy theo phản xạ, ngửa cổ tu một hơi cạn sạch. Yết hầu nhô cao trượt lên trượt xuống trên chiếc cổ ướt nước, trông vừa gợi cảm vừa nam tính đến mức khiến người ta nghẹt thở.
Lục Gia Lương vo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nho-minh-nguyet-man-chi/2842219/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.