Nhìn bóng lưng Lộ Chi Dao rời đi, Lý Nhược Thuỷ có chút kinh ngạc. Nàng vốn tưởng rằng Lộ Chi Dao sẽ từ chối, nhưng không ngờ hắn lại đồng ý đơn giản như vậy. “Đệ muội vẫn gọi ta là Trịnh Công Tử như vậy nghe thật xa lạ.” Một giọng nói xen lẫn tiếng cười gọi suy nghĩ của Lý Nhược Thuỷ lại, nàng nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt, cười. “Đại ca.” Đây là đại ca của Trịnh Ngôn Thanh, Trịnh Ngôn Mộc. Trong ấn tượng của Lý Nhược Thuỷ, người này không xuất hiện trong sách, nhưng vì nguyên tác quá dài, nàng cũng lướt quá khá nhiều phần, nên cũng không chắc mình có quên hắn ta hay không. Trịnh Ngôn Mộc mặc áo trường bào màu xanh thẫm, đầu đội mũ quan, giống Trịnh Ngôn Thanh đến sáu phần, nhưng khí chất lại thành thục hơn Trịnh Ngôn Thanh, nhìn trông cũng thâm trầm hơn hắn ta rất nhiều. Hai gã sai vặt cầm đền lồng dẫn đường phía trước, nàng và Trịnh Ngôn Mộc đi cạnh nhau, có chút ngượng ngùng. Suy cho cùng, nàng cũng không phải là con dâu thật sự của Trịnh phủ. “Cách đây không lâu, ta đang buôn bán ở nước ngoài, không có thời gian tham dự tiệc đại hôn của muội và Tam đệ, nên ta cũng cảm thấy hơi có lỗi.” Lý Nhược Thuỷ lắc đầu, lễ phép đáp: “Đại ca nói đùa.” Cứu mạng! Nàng thực sự không muốn nói chuyện với một người mà nàng không biết! Hơn nữa người này còn là trưởng bối! “Đừng căng thẳng như vậy, ta cũng không ăn thịt người.” Trịnh Ngôn Mộc thấy dáng vẻ gượng ép này của nàng thì không nhịn được cười, sau đó nhận lấy một hộp gấm từ tay gã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-chinh-phuc-nam-phu-benh-kieu/1195100/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.