Cái nắng giữa trưa tháng 3 xua tan cái se lạnh trong không khí khiến người ta rất thoải mái và cảm thấy lười biếng. Thỉnh thoảng có hoa lê bay vào khoảng sân nhỏ giữa không trung như những mảnh tuyết rơi tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Trên bàn trong sân, Lý Nhược Thủy đang ngủ say, Lộ Chi Dao lại gần nàng như thể đang lắng tai nghe. “@#¥……” Một tràng tiếng rầm rì dài, không nghe rõ nàng đang nói gì, nhưng mùi hương thoang thoảng nơi chóp mũi khiến hắn hơi choáng váng trong giây lát. Giống như mùi hương khi ở gần nàng trước đây. Hơi thở ấm áp lướt qua tai, tiếng nói mớ vang lên, hắn không nhịn được xoa đầu ngón tay. Nghe nói nếu bạn nhéo mũi trong lúc người ta nửa mơ nửa tỉnh, người này sẽ thức dậy, hắn chỉ nghe nói nhưng chưa thử. Ngón tay thon dài từ từ chạm vào, có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh nhạt trên mu bàn tay trắng như ngọc, đầu ngón tay từ trán nàng trượt xuống, ngừng ở chóp mũi, sau đó chụm các ngón tay lại. Lộ Chi Dao âm thầm đếm thời gian. Một, hai, ba…… Đếm tới mười hai, Lý Nhược Thủy đột nhiên ngẩng đầu lên, thở hồng hộc như cá mắc cạn, trong nháy mắt nàng đã nhìn thấy Lộ Chi Dao đang mỉm cười dịu dàng bên cạnh mình. Nụ cười đó trùng hợp với ánh mắt trống rỗng của hắn khi còn nhỏ, khiến Lý Nhược Thủy hơi hoảng hốt. Hóa ra đôi mắt của hắn có thể mở được…… Thật sự rất đáng tiếc khi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-chinh-phuc-nam-phu-benh-kieu/1195135/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.