Lâm Thành gật đầu, đi theo tiểu nhị đến quầy mì tương thịt.
Người làm mì là bà chủ bán mì ở quán gần đó trước đây, vừa thấy mặt Lâm Thành, giọng điệu lập tức trở nên tốt hơn nhiều, cười hỏi: "Ngài muốn chan nước tương gì ạ?"
Lâm Thành chọn đại một loại, bà chủ dạ một tiếng, nhận bát mì từ tay phụ bếp đưa tới, chan một muỗng lớn nước tương nóng hổi lên mì trắng, đưa cho Lâm Thành.
Bát mì vẫn còn nóng, Lâm Thành cẩn thận nhận lấy.
Lúc này người vẫn chưa đông lắm, Lâm Thành tìm một bàn trống, ngửi mùi thơm phức của mì tương thịt, nóng lòng không đợi được mà động đũa.
Mì tương thịt có màu nâu đỏ, tươi sáng bóng bẩy, mì trắng nước tương đậm đặc, trứng gà vàng, mộc nhĩ đen, nấm hương, cà rốt đỏ, đậu phụ trắng non, trộn lẫn vào nhau tạo nên màu sắc phong phú.
Dùng đũa khuấy đều, nước tương vẫn đặc sệt không tản ra, bám chặt vào sợi mì đều tăm tắp.
141
Vừa cho vào miệng đã hiểu được sự tuyệt diệu của nước tương đặc, nước tương thơm ngon, phối hợp với mì vừa mặn vừa ngọt, thơm ngon đậm đà, béo ngậy mà không ngấy.
Nước tương cần nước dùng ngon, nấu chậm nước gà với nấm hương băm nhỏ, thơm đến mức khiến người ta muốn nuốt cả lưỡi.
Trứng tán rải rác trong nước tương, mỏng mà dai, mùi trứng đậm đà, nổi bật trong nước tương màu nâu đỏ, vì trứng mỏng nên đủ thấm vị, vừa cắn, nước tương mặn thơm từ trứng tràn ra, kết hợp với sợi mì dai giòn càng nhai càng ngon.
Không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-sinh-ton-cua-ke-me-an-o-co-dai/1012636/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.