Tống Nam Tinh: "..."
"Sáng nay tôi vừa mới làm xét nghiệm tất cả chỉ số đều đạt chuẩn cảm ơn anh đã quan tâm." Tống Nam Tinh nói nhanh xong liền cúp máy.
Âm thanh ồn ào dưới lầu vẫn tiếp tục, Tống Nam Tinh cảm nhận rung chấn truyền qua mặt sàn, hít một hơi sâu, khoác áo ngủ bước ra ngoài.
Cậu ở phòng 401, phòng 301 nằm ngay dưới tầng. Tống Nam Tinh khó tưởng tượng âm thanh gì lại có thể làm rung cả trần nhà.
Chỉ cách một đoạn ngắn xuống tầng, nhưng kỳ lạ là hành lang tầng ba lúc này cực kỳ yên tĩnh. Không có rung động, không có tiếng hét của bé gái, yên tĩnh đến mức âm thanh hỗn loạn vừa nãy dường như chỉ là ảo giác của cậu.
Tống Nam Tinh đứng trước cửa phòng 301 một lát, vẫn bấm chuông.
Sau ba tiếng chuông reo đều đặn, cửa chính mở từ bên trong.
Người mở cửa là một người đàn ông đeo kính nho nhã, mặc sơ mi trắng, quần tây cùng giày da, phong thái giống như tinh anh nhân viên văn phòng. Giọng điệu anh ta cũng lịch sự lễ độ: "Xin hỏi anh có việc gì không?"
Ánh mắt Tống Nam Tinh lướt qua phía sau anh ta, thấy trong phòng khách có một người phụ nữ đang đứng. Phòng khách không bật đèn, ánh sáng rất yếu, chỉ lờ mờ thấy người kia nghiêng đầu, dường như cũng đang nhìn ra cửa.
Cậu thu lại ánh mắt, giải thích lý do: "Tôi ở phòng 401 trên lầu. Một tháng nay, tối nào nhà các anh cũng có tiếng động rất lớn, còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.