Tống Nam Tinh giật giật mí mắt, tỉnh bơ lùi lại phía sau: "Cảm ơn, nhưng tôi ăn chay."
Từ Tài "à" lên một tiếng, thắc mắc hỏi: "Sao lại có người không thích ăn thịt ta?" Vừa nói, hắn vừa lấy một chiếc bánh kẹp thịt trong hộp ra, cắn một miếng, rồi giơ lên cho Tống Nam Tinh xem phần thịt đỏ tươi đang rỉ máu bên trong: "Nhìn này, thịt cực kỳ tươi, cực kỳ ngon. Cậu thử một miếng đi."
"Thôi không cần, cậu giữ lấy mà ăn." Tống Nam Tinh từ chối lần nữa, vẫy tay chào rồi xoay người bước nhanh xuống lầu không ngoái lại.
Trên đường đi, chủ nhiệm Phương gọi điện thoại: "Tiểu Tống à, vất vả cho cậu rồi. May mà Từ Tài không có vấn đề gì, tôi đã phê bình cậu ấy rồi."
Tống Nam Tinh nghe giọng nói nhẹ nhõm trút được gánh nặng của ông, nhắc nhở: "Chủ nhiệm, tôi nghĩ anh nên báo cáo để người ta kiểm tra thêm. Có khả năng Từ Tài đã bị ô nhiễm."
Chủ nhiệm Phương ngẩn ra: "Sao lại thế? Lúc nãy cậu ấy gọi điện bảo bình thường mà, kết quả xét nghiệm tải lên cũng không có gì bất thường."
Tống Nam Tinh nói đúng sự thật: "Cậu ấy ăn thịt sống, còn mời tôi cùng ăn."
Giọng chủ nhiệm Phương do dự: "Không phải nhiều người thích ăn sashimi sao? Ăn thịt sống có khi là sở thích cá nhân? Nếu thật sự bị ô nhiễm, máy xét nghiệm đã cảnh báo rồi."
Tống Nam Tinh không nói rõ, chỉ nói: "Nhưng nhìn cậu ấy rất không ổn."
Hình như chủ nhiệm Phương không muốn tạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859709/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.