Vậy xem ra cũng không đến nỗi xui xẻo lắm, Tống Nam Tinh lạc quan tự an ủi mình một phen, cúi đầu mở bản đồ dẫn đường. Nhìn thời gian hiển thị trên bản đồ, cậu khựng lại... Từ lúc ra ngoài gặp Ngô Mộng Vũ rồi bị buộc phải chạy trốn, cảm giác thời gian trôi qua không hề ngắn. Thế nhưng trên đồng hồ đeo tay chỉ mới qua năm phút.
Cậu mở WeChat, kiểm tra lại cuộc trò chuyện với Hàn Chí... Tin nhắn cậu gửi Hàn Chí cũng hiển thị là năm phút trước.
Tống Nam Tinh ngạc nhiên một lát rồi nhanh chóng từ bỏ ý định tìm hiểu. Trong màn sương dày đặc, quái dị là chuyện thường tình, cảm giác thời gian khác biệt cũng không đến mức nghiêm trọng hay đáng để suy nghĩ nhiều.
Cậu đang định cất điện thoại thì trên màn hình trò chuyện với Hàn Chí đột nhiên hiện lên một tin nhắn mới: "Tránh xa Từ Tài và Ngô Mộng Vũ, tốt nhất tìm một phòng an toàn gần đó cho chắc. Chú ý an toàn, tôi sẽ đến trong vòng mười phút."
"Có tín hiệu rồi?" Tống Nam Tinh quay đầu nhìn xung quanh, nhận ra màn sương trắng dày đặc không biết từ lúc nào đã vơi đi, tầng mây nặng nề đè trên đỉnh đầu cũng tan rã. Bóng ma quỷ dị ẩn hiện trong mây cũng không còn.
Trời xám xịt như chì, vậy mà lại có chút ánh sáng mặt trời nhạt nhòa chiếu xuống.
Hiện giờ trời quang và ánh nắng là điều xa xỉ hiếm thấy. Kể từ khi xuất hiện mưa đỏ, sương mù dày đặc và các hiện tượng thời tiết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859713/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.