Giọng nói của Thẩm Độ trầm ấm, tốc độ chậm rãi đều đặn, khiến người ta cảm thấy đây là một người lịch thiệp dễ gần.
Thực tế, ấn tượng đầu tiên anh mang lại đúng là như vậy.
Chiếc áo len cổ lọ trắng rộng rãi kết hợp với quần âu cùng màu, kính gọng vàng trên sống mũi, toàn thân tỏa ra khí chất phần tử tri thức cao quý.
Ngoại thành vốn cũ kỹ, hẻo lánh và đầy rẫy các nguy cơ an ninh. Người có điều kiện thường tìm cách chuyển vào khu vực nội thành. Những người tự nguyện ở lại ngoại thành như Tống Nam Tinh quả thực không nhiều.
Còn Thẩm Độ, chỉ cần nhìn vẻ ngoài đã thấy toát lên mùi sang quý, càng không phù hợp với khu chung cư cũ nát như thế này.
Tống Nam Tinh quan sát hàng xóm mới, và con rối trong tay anh. Sau một hồi do dự, cậu vẫn quyết định nhận lấy: "Cảm ơn, là của tôi. Tôi để ngoài cửa chuẩn bị mang xuống lầu vứt, ai ngờ quên mất."
Mặc dù tạm thời chưa phát hiện con rối có gì nguy hiểm, nhưng cũng không thể để nó gây họa cho hàng xóm mới.
Đặc biệt là hàng xóm mới trông tinh thần vô cùng ổn định, sức sống dạt dào. Có lẽ mấy ngày nay gặp quá nhiều sinh vật bất thường, giờ nhìn hàng xóm nho nhã này, Tống Nam Tinh cảm thấy như được thanh lọc tâm hồn.
Cuối cùng cũng gặp nhân loại.
Cuối cùng cũng gặp một người có trạng thái tinh thần hoàn toàn bình thường.
Ánh mắt Tống Nam Tinh nhìn đối phương trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859715/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.