Thẩm Độ đang chăm chú v**t v* Tống Vân Kiều, hoàn toàn không nhận ra sự khác thường bên cạnh.
"Thẩm Độ!"
Tống Nam Tinh gấp đến độ gọi thẳng tên anh. Bóng đen vặn vẹo trên mặt đất bị kinh động nháy mắt biến mất, Thẩm Độ kinh ngạc quay đầu nhìn cậu: "Tống Nam Tinh? Cậu mới về nhà à?"
Tống Nam Tinh "Ừm" đáp bừa, nói: "Gặp chút chuyện ngoài ý muốn."
Mắt cậu dán chặt vào con chó Teddy đang nằm phục trên mặt đất, lông mày bất giác nhíu lại, mang theo chút địch ý: "Làm gì ở đây?"
Thực ra cậu đang hỏi Tống Vân Kiều, nhưng Thẩm Độ tưởng câu hỏi dành cho mình, nên giải thích: "Tôi chuẩn bị xuống tầng vứt rác thì nhìn thấy con chó này ngồi trước cửa nhà cậu. Trông nó được chăm sóc rất tốt, chắc không phải chó hoang, có lẽ là chó của hộ dân nào trong tòa nhà chẳng may đi lạc. Tôi định mang nó về nhà, đợi đến khi bên quản lý tòa nhà làm việc thì nhờ họ tìm chủ."
Anh có vẻ rất thích động vật nhỏ, bàn tay nhẹ nhàng vuốt bộ lông xoăn của Tống Vân Kiều, ánh mắt tràn ngập dịu dàng yêu thương.
"Cậu sống ở đây lâu rồi, đã từng gặp nó chưa?"
"Gặp rồi."
Tống Nam Tinh giật giật mí mắt, nghĩ đến cảnh Tống Vân Kiều đứng bằng hai chân nói chuyện trong tầng hầm để xe, rồi nhìn lại nó ngoan ngoãn giả vờ làm một chú chó dễ thương lúc này, cậu không khỏi nổi da gà.
Có lẽ Thẩm Độ không biết thứ anh đang nhẹ nhàng v**t v*
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859728/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.