Tống Nam Tinh tỉnh dậy trong cơn ngạt thở.
Mùi hôi thối từ sinh vật đầu ếch dường như vẫn phảng phất trong xoang mũi cậu. Mỗi lần thở đều khiến cậu chóng mặt buồn nôn. Cậu nhíu mày, lắc đầu để xua đi cảm giác chóng mặt, cố gắng ngồi dậy, lại phát hiện cơ thể mình không thể cử động.
Tứ chi bị thứ gì đó trói buộc, có một vật mềm mại ấm áp thong thả trượt qua lòng bàn tay cậu.
Cảm giác quen thuộc khiến Tống Nam Tinh giật mình mở mắt ra. Trước mắt cậu là hoa văn xanh lam quen thuộc.
Những hoa văn xanh lam uốn lượn không theo quy luật chảy trên đầu cậu, giống như dòng suối xanh chậm rãi chảy trong đêm tối. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ nhận thấy rằng bóng tối là mạng lưới dày đặc được tạo nên bởi vô số xúc tu có kích thước khác nhau đan xen vào nhau.
Giống như một cái kén hình cầu giam giữ cậu bên trong.
Những xúc tu dường như nhận ra cậu đã tỉnh, một cái mỏng hơn leo lên thắt lưng cậu, đầu xúc tu mượt mà quấn quanh cổ cậu chà xát.
Tống Nam Tinh cứng người không dám cử động, không hiểu vì sao những xúc tu vốn chỉ xuất hiện trong sương mù bỗng dưng xuất hiện trong bệnh viện. Hình ảnh cuối cùng trong ký ức cậu là sinh vật đầu ếch kéo theo một sợi dây rốn tiến lại gần...
Xúc tu thấy cậu không cử động, đầu nhọn nhẹ nhàng cọ môi cậu.
Trong ký ức, những xúc tu này lạnh lẽo và trơn ướt, dịch nhầy mà chúng tiết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859731/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.