Những gia đình đang chờ dưới mưa nghe thấy thông báo tức khắc xôn xao.
"Không phải nói kiểm tra ô nhiễm xong là có thể về nhà sao?"
"Tự dưng chuyển đến Đại học Đồng Thành? Phải bao lâu mới được gặp người?"
"Tôi vừa thấy con gái mình, còn chào nhau nữa. Người vẫn ổn sao lại không cho về nhà?"
Mồm năm miệng mười bàn tán ồn ào lập tức át tiếng loa, có người lớn tiếng phản đối: "Dù có chuyển điểm tập trung cũng phải cho lý do và thời hạn chứ?"
Có người dẫn đầu, tiếng hưởng ứng lập tức vang lên. Nhìn thấy tình hình bắt đầu rối loạn, cảnh sát nhanh chóng tiến lên tạo hàng rào cách ly bằng cơ thể: "Mọi người hãy bình tĩnh. Lý do cụ thể và thời hạn sẽ được công bố trên trang web chính thức. Xin hãy về nhà, đừng tụ tập dưới mưa, cẩn thận ô nhiễm."
Thái độ của cảnh sát rất cứng rắn. Các gia đình đứng nhìn một lúc, xác định hôm nay chắc chắn không thể gặp người thân, đành lục tục giải tán.
Tống Nam Tinh và Thẩm Độ lên xe. Cậu cởi chiếc áo mưa ướt sũng, mệt mỏi nói: "Về trước vậy. Đợi danh sách công bố trên trang web, đội trưởng Hàn chắc cũng sẽ phản hồi."
*
Khi hai người về đến nhà thì trời đã tối.
Thẩm Độ không vội nấu cơm mà trước tiên nấu một chén nước gừng.
Anh bưng bát nước gừng nóng từ bếp ra, thấy Tống Nam Tinh đang đứng trên ban công nhìn cơn mưa ngoài trời, vẻ mặt ngơ ngẩn, thần sắc có chút mông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859742/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.