Tống Nam Tinh nửa đêm trước ngủ không ngon giấc, nửa sau lại có giấc mơ đẹp.
Khi tỉnh dậy, cậu không nhớ giấc mơ có gì, chỉ còn cảm giác được ấm áp bao bọc, đến cả cơn đau nhói trên trán cũng dịu đi đôi chút.
Nghĩ đến chiếc sừng, Tống Nam Tinh theo thói quen giơ tay sờ thử, vừa chạm vào liền nhớ không thể sờ vào sừng, sẽ rất đau.
Nhưng lạ thay, cơn đau dự kiến không xuất hiện. Cậu nghi hoặc cau mày, dùng ngón tay sờ quanh chiếc sừng nhỏ hình nón.
Ơ? Thật sự không đau nữa.
Cậu cầm gương nhỏ trên tủ đầu giường lên soi, phát hiện vết thương trên trán đã lành hẳn, vùng sưng đỏ quanh sừng cũng biến mất, vết thương bị rách trước đó cũng khép lại hoàn toàn, da trơn nhẵn không sẹo, thậm chí còn không có vảy đóng.
Hiệu quả của thuốc mỡ tốt dữ vậy.
Tống Nam Tinh ngừng lại một chút, vội đi tìm bác sĩ.
Bác sĩ kiểm tra lại cho cậu, cũng thấy lạ khi vết thương phục hồi nhanh như vậy. Nhưng trung tâm y tế vốn có đủ loại bệnh nhân kỳ lạ, bác sĩ đã quen nên không quá kinh ngạc, chỉ xác nhận rằng cơ thể không có vấn đề gì, trấn an cậu: "Có lẽ là do thể chất của cậu, khả năng hồi phục vết thương tốt hơn bình thường. Đây không phải chuyện xấu."
Tống Nam Tinh "ồ" một tiếng, cầm phiếu kết quả đi làm thủ tục xuất viện.
Bác sĩ nói các chỉ số cơ thể của cậu đều tốt, tiếp tục ở lại theo dõi cũng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859764/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.