Tông Thiên Nguyên và Tề Mộc lên tầng bảy, thấy Tống Nam Tinh dựa vào tường, đầu gục xuống.
Cả hai người giật mình, vội vàng lại gần kiểm tra.
Tông Thiên Nguyên đưa tay dưới mũi Tống Nam Tinh, cảm nhận được hơi thở, khuôn mặt căng thẳng của hắn dần dần dịu lại. Hắn không phát hiện vết thương rõ ràng nào trên người Tống Nam Tinh, bèn thử gọi cậu: "Tống Nam Tinh? Tống Nam Tinh?"
Tống Nam Tinh mơ màng ngẩng lên, rất nhanh lại vô lực cúi đầu xuống, đôi môi nhúc nhích nói gì đó.
Tề Mộc áp tai lại gần, nhỏ quá nghe không rõ.
"Tôi thử liên kết cảm giác xem."
Tông Thiên Nguyên giữ vai Tống Nam Tinh, mắt hắn mở to, tròng trắng che kín tơ máu đỏ. Một lúc sau, hắn nhìn tề Mộc bằng vẻ mặt kỳ lạ: "Cô có gì ăn không?"
Tề Mộc ngơ ngác, dò tìm khắp các túi áo, từ túi quần lôi ra hai thanh năng lượng: "Chỉ có cái này."
Tông Thiên Nguyên nhận lấy rồi đưa cho Tống Nam Tinh, ngữ khí kỳ kỳ: "Cậu ấy cứ kêu đói, xem triệu chứng, chắc là hạ đường huyết."
Tề Mộc: "Hả?"
Tông Thiên Nguyên không giải thích được, nói chung khi hắn liên kết cảm giác với Tống Nam Tinh, cảm giác đầu tiên là như vậy. Xác nhận Tống Nam Tinh không bị thương nặng, chỉ bị hạ đường huyết, hắn bảo Tề Mộc trông chừng Tống Nam Tinh, còn mình liên lạc với Sở Yên.
Đường Tu Xuyên chắc hẳn đã sớm rời khỏi từ tầng cao nhất, nhưng ngoài tòa nhà vẫn không có động tĩnh, dù là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859771/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.